watch sexy videos at nza-vids!
Thông báo: GameUngDungMienPhi.Wap.Sh đã chuyển về địa chỉ http://MeOLa.Yn.Lt
Các bạn hãy truy cập http://MeOLa.Yn.Lt để đảm bảo quyền lợi.
Android 5000 Game và Ứng Dụng miễn phí cho Android
» Wap Xem Phim Người Lớn (cấm trẻ em)

Truyện ngắn hay - Quen là để yêu, anh nhé (2)

Sưu tầm 
- Quê anh tuyệt thật, phải không?

- Vâng, rất tuyệt. Em ước mình cũng có quê hương...

- Nếu thích, từ nay quê anh sẽ là quê của em.

3 ngày ở quê, không ngắn cũng không dài, nhưng đủ để cả hai gần gũi nhau hơn. An hiểu rõ trái tim mình, cô chưa bao giờ thôi thổn thức vì Phong. Còn anh, anh có cảm xúc nào về cô không?

Phong bắt đầu dạy kèm An để hè năm sau cô có thể thi lại vào trường kiến trúc, ước mơ của An. Những buổi đi chơi, thăm thú khắp nơi trong thành phố được thay thế bằng những buổi ôn bài đến tối mịt. Khi thì ở nhà An, khi thì ở café sách. Phong cảm thấy An đang tiến bộ từng ngày, cô không còn đến bar, cũng đã cắt đứt quan hệ với những người bạn xấu. Giờ đây thế giới của An là những quyển sách, là những giây phút bình yên bên ly trà sữa và hơn hết, thế giới của cô là Phong.

Đôi lúc,chính An cũng không biết mối quan hệ giữa họ là gì? Một cặp tình nhân thực sự, không phải. Tình bạn đơn thuần, lại càng không phải. Cô mơ hồ cảm nhận được tình cảm của Phong đang dần thay đổi, nhưng yêu thì cô không dám chắc. Trong đáy mắt Phong, An vẫn luôn nhìn thấy bóng dáng của Linh. Nhưng chẳng phải An đã xác định rồi hay sao, cô không cần anh yêu, chỉ cần bên anh, nhìn anh thôi. Ừ, quen chỉ để quen thôi.

-------------------

Hôm nay trời mưa thật to, cơn mưa đầu mùa thường nặng hạt và dai dẳng. An ướt như cột lột khi gõ cửa nhà Phong. Cô vừa đi phỏng vấn về, và đương nhiên, An muốn báo kết quả tốt đẹp cho anh đầu tiên. Khi cô đến, anh đang viết vội gì đó. An biết đó là nhật kí của anh. Dù là một việc không phải, nhưng An không thể cưỡng lại sự tò mò.

Ngày... tháng... năm...

An đã đưa ra một lời đề nghị có lẽ mình không thể ngờ tới nhất. Em không biết anh yêu Linh đến thế nào sao An. Nhưng dù gì, mình cũng đã chấp nhận. Mình quyết định nhanh thật, đến mình cũng không thể ngờ được. Nhưng mình đã mất Linh, mình không thể mất cả An, cô em gái bé nhỏ của tôi ơi.

Ngày... tháng... năm

Hôm nay vui thật, An đúng là nghịch ngợm mà. Con bé làm mình nhớ đến ngày xưa. Ngày xưa, cũng vì cái tính hay nghịch ngợm của em mà anh đã quen được Linh. An ơi, em đúng là thiên thần nhỏ.

Ngày... tháng... năm...

An sẽ đi học lại, mình mừng không sao kể xiết. Em sẽ có một tương lai tươi sáng thôi.

Ngày... tháng... năm...

Trái tim mình đang đập trở lại, trước một người con gái khác Linh. Bao nhiêu năm quen biết, đến bây giờ mình mới thực sự biết An đẹp đến như vậy. Cô bé thật đáng yêu. Nhưng liệu mình có sai không. Mối quan hệ giữa mình và An không phải là yêu đâu, không thể nào...

Ngày... tháng... năm...

Linh ơi, anh phải làm sao. Anh đã không thể phân biệt được cảm giác này nữa rồi. Không lẽ anh đã yêu An hay sao. Không thể, anh đã hứa với em... anh chỉ mãi yêu em thôi Linh à. Anh không thể yêu một ai khác. Cảm giác này, có lẽ chỉ thoáng qua thôi em nhỉ. Em biết anh vẫn nhớ em, vẫn yêu em mà phải không. Em luôn ở trong tâm trí anh. Anh chỉ ở bên An giai đoạn khó khăn này của cô ấy thôi.

Những dòng chữ như múa lượn trước mắt An, cô không thể đọc tiếp. Đôi mắt An đã ngấn lệ. Phong bước vào phòng, ánh mắt anh chạm phải quyển nhật kí. Anh hoảng hốt buông rơi khay nước, anh lao tới bên An. Giật quyển nhật kí khỏi bàn tay run rẩy của cô.

Ảnh

An nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ tan tành, cũng giống như trái tim cô, đang vỡ vụn.

An lao vào màn mưa, mặc cho tiếng gọi của Phong. Mặc cho anh kêu gào xin cô quay trở lại. An không muốn nghe, cũng không cần nghe điều gì. Lúc này cô chỉ muốn chạy thật xa, thật nhanh, bỏ lại sau lưng tất cả, bỏ lại một trái tim đang rướm máu.

An đã ngộ nhận. Cô không còn nhớ đến "quen chỉ để quen thôi". Cô đã nghĩ họ thật sự yêu nhau, cô đã tưởng Phong cũng dành cho cô những tình cảm như cô đối với anh, cô đã tưởng... Tất cả, chỉ là một trò đùa, và cô, ngu ngốc đến mức cho rằng nó là thật.

An khóc, giọt nước mắt hòa với từng giọt mưa... Ông trời cũng khóc thay cho cô hay sao...

An thấy hụt hẫng, An thấy điên cuồng với những ý nghĩ. Cả thế giới như vỡ tan dưới chân An... Cô không hiểu tại sao, mình lại đau đến thế.

- KHÔNG CẦN YÊU, KHÔNG CẦN...

An gào lên tuyệt vọng. Cô muốn xua tan mọi cảm giác cô đơn. Nhưng làm thế nào được, An không thể. Phong ơi, sao anh kéo em ra ngoài ánh sáng làm gì để rồi đẩy em vào lại vũng lầy đau đớn này... Anh, cũng như cuộc đời này, rất độc ác với em.

Cô có biết đâu, chính lúc này Phong cũng đang tự dằn vặt mình. Anh có thật sự yêu An không, hay chỉ là một cảm giác quen thuộc. Anh nhớ An đến da diết, nhớ lúc cô bé cười, nhớ khi cô bé chun mũi nhăn mặt. Anh có yêu An không khi mà trái tim anh đang gào thét tên cô, anh có yêu An không khi anh muốn chạy vào cơn mưa để tìm cô và nói với cô một lời yêu thật sự. Nhưng phải chăng đã quá xa vời.

Phong ngồi xuống, anh viết vào nhật kí:

Ngày... tháng... năm...

Hôm nay mình đã biết, mình yêu An... Anh phải làm gì đây em?

-----------------

An nằm bẹp ở nhà 2 tuần sau trận mưa ấy. Cô bệnh khá nặng. An không thể dậy nổi, càng không có đủ ý chí để xua hình ảnh Phong khỏi đầu cô.

Nhưng hôm nay đã khác, An quyết định sẽ phải quên Phong.

An sẽ đi du học. Cô không có lý do gì để ở lại đây, một khi mọi thứ đều gợi lên cho cô những kỷ niệm về Phong. Cô càng không thể lao vào những cuộc chơi vô bổ, An không muốn phí phạm những cố gắng nỗ lực của cả anh và cô.

Đi du học là một giải pháp tốt nhất để hàn gắn trái tim, một cách để quên Phong và làm cho tâm hồn cô bình yên hơn.

"Phong mến, cảm ơn anh vì thời gian vừa qua. Anh đã giúp đỡ em rất nhiều, em sẽ không bao giờ quên. Em sẽ đi du học anh à, đó là cách tốt nhất để em bồi dưỡng kiến thức cho mình. Anh sẽ ủng hộ em phải không? Anh đừng áy náy điều gì, em đã ngộ ra rồi. Bây giờ, em đã hiểu cuộc sống hơn. Anh ở lại và giử gìn sức khỏe nhé."

An muốn gởi cho Phong một cái mail thật dài, nhưng cô không muốn khóc lóc hay oán trách gì anh, càng không muốn bày tỏ trái tim của mình. Giờ đây, điều An cần chỉ là một phương trời bình yên để cô có thể tĩnh tâm lại.

Ngày mai thôi, An sẽ ra đi. Ngày mai thôi, An sẽ để lại đây trái tim của cô. An không khóc, cô lại nghe đâu đây mùi hương nguyệt quế. Thơm, ngọt ngào, nhưng chóng tàn.

An hít sâu, căng đầy buồng phổi như muốn ngửi thật thỏa thích mùi hương này. Lòng An còn có thể lặng sóng...

Phong nhận được mail của An, anh đọc và hiểu tất cả. Hiếu cả những câu chữ ẩn sau bức thư, hiểu cả những giọt nước mắt của An đã tuông rơi vì anh. Phong phải làm thế nào đây. 2 tuần xa An, anh nhớ cô dã diết, 2 tuần xa An, anh hiểu mình đã yêu cô đến thế nao. Hay chính anh, hiểu rõ con tim mình từ rất lâu rồi nhưng không đủ dũng khí để thừa nhận. Anh sợ An sẽ là một Linh thứ hai, hay anh sợ chính anh không thể nào đem lại hạnh phúc cho An. Anh không biết nên làm thế nào, nên níu giử hay buông tay. Nên kéo cô lại gần anh hơn hay để cô đi ra khỏi trái tim anh. Phong thở dài.

Anh liếc khẽ bức ảnh của Linh, anh thấy cô mỉm cười.

- Linh, em cũng nghĩ nên thế phải không?

-------------

Phi trường, 8 giờ 10 phút. An đứng một mình ở sân bay, không bạn bè, không người thân. Cô sắp phải rời xa nơi đây thật rồi, từng ghét cay ghét đắng nó, nhưng sao khi phải xa lại thấy buồn đến thế. Nhưng có phải An chỉ một mình thôi không...

Phong lao dòng người tấp nập, gào tên An đến khản giọng. Anh nhất định phải tìm được An, nhất định phải nói cho cô nghe trái tim mình. Giờ đây, khi đã biết mình yêu An đến thế nào, anh không thể vuột mất cô.

An ơi, xin đừng lẩn tránh anh. Chúa ơi, xin người hãy cho con tìm thấy cô ấy...

Chuyến bay của An sắp cất cánh, Phong không còn nhiều thời gian. Phải làm sao đây... Có hàng trăm con người, Phong làm sao... làm sao có thể tìm thấy An.

Có lẽ, chỉ còn một cách...

Còn 10 phút nữa An sẽ rời xa nơi này. Còn 10 phút nữa, tất cả sẽ lùi vào quá khứ. An sẽ quên mọi chuyện, sẽ làm lại một cuộc đời mới. Cô hít sâu một lần cuối không khí của quê nhà...

- An ơi, em ở đâu? em có nghe anh nói hay không. - An nghe thấy một giọng nói quen thuộc trên loa thông báo - An, hãy trả lời anh. Anh đã có lỗi rất nhiều với em, nhưng xin em đừng đối xử như thế với anh. An à, xa em, anh mới biết anh thực sự yêu cô bé lí lắc dễ thương như em đến thế nào. Phải làm sao đây, khi anh không thể ngừng nhớ em, ngừng nghĩ về em. An, đừng trừng phạt anh bằng cách này. An, anh không xin em tha thứ, anh chỉ muốn... anh thực sự... muốn nói với em anh yêu em. Nhiều, rất nhiều... Em đừng lẩn trốn anh nữa, hãy cho anh, một lần được giải thích.

An thấy, khóe mắt mình cay cay. An đã nghe tất cả. Nhưng liệu, cô có nên tin hay cô có còn đủ dũng khí để tiếp tục tin hay không. An đã chờ lời yêu thực sự này bao lâu rồi, sao giờ đây, khi nó đến cô lại phân vân thế này. An biết mình yêu Phong đến thế nào, nhưng liệu ở lại, cô có tiếp tục phải khóc hay không? Liệu tình yêu của cô có đủ để vượt qua tất cả.

An khóc, giọt nước mắt lăn dài bên má, nóng hổi. Khuôn mặt Phong hiện lên trong mắt An, cô nhớ lúc anh cười, lúc giận... An nhớ Phong xiết bao.

An có thể tin tưởng vào tình yêu đươc nữa? Cô còn có thể tiếp tục trò chơi tình yêu.

Câu trả lời, đối với cô chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao? An không thể, An không muốn liều một lần nữa.

An mở nguồn điện thoại, 23 cuộc gọi nhỡ...

Cô bấm số Phong.

- Alo, An, em đang ở đâu.

- Em đang ở sân bay. Anh Phong, em đã nghe tất cả rồi. Em cũng rất yêu anh, cũng thật sự rất yêu. Nhưng em quá sợ rồi, em không có đủ dũng khí để tiếp tục. Anh có thể chờ em không, có thể...

An buông rơi chiếc điện thoại. Cô đã thấy Phong. Trông anh hoảng hốt như một đứa trẻ lạc mẹ. Phong lao tới bên An, xiết cô thật chặt trong vòng tay ấm áp.

- An, nghe anh nói... Anh sai rồi, xin em... xin em đừng rời xa anh... Anh, anh thật sự yêu em rất nhiều.

- Nếu thật là tình yêu, anh hãy chờ em. 3 năm, nếu còn yêu, chúng ta sẽ là một cặp hạnh phúc nhất thế gian.

Phong khẽ gật đầu... Đối với anh, kết quả này đã quá tuyệt, quá rộng lượng cho anh.

- Em cũng yêu anh. Hãy chờ em... Quen là để yêu, anh nhé.

Giữa dòng người tấp nập, hai trái tim tìm thấy nhau.

Tác giả: Hanami (An Vi)

Game miễn phí tặng Mozilla
Chia sẻ: SMS Google + Twitter Facebook Zingme LinkHay
Link:
BBCode:
Truyện ngắn hay - Quen là để yêu, anh nhé (2) - Truyện ngắn hay - Đọc truyện trực tuyến | GameUngDungMienPhi.Wap.Sh

xem full Truyện ngắn hay - Quen là để yêu, anh nhé (2) - Truyện ngắn hay - Đọc truyện trực tuyến | GameUngDungMienPhi.Wap.Sh

Truyện+ngắn+hay+-+Quen+là+để+yêu,+anh+nhé+(2)+-+Truyện+ngắn+hay+-+Đọc+truyện+trực+tuyến+|+GameUngDungMienPhi.Wap.Sh

Truyện, ngắn, hay, -, Quen, là, để, yêu,, anh, nhé, (2), -, Truyện, ngắn, hay, -, Đọc, truyện, trực, tuyến, |, GameUngDungMienPhi.Wap.Sh